Hà Nội của mình những ngày tết trôi qua thật nhẹ nhàng và dịu dàng. Hà Nội êm dịu trong hơi thở mùa xuân.
Hà Nội những ngày này đẹp mộng mơ, lăng Bác sáng rực những bóng đèn nêông hạng nặng, những bông sen màu đỏ rung rinh trong bầu trời sao lấp lánh huyền ảo đường Điện Biên Phủ, những con phố đèn vàng vắng toe, ì ầm đâu đó vài gia đình đi chúc tết họ hàng..
Hà Nội về đêm lung linh ánh đèn đô thị phản chiếu trên mặt hồ Hale yên ả cùng li café Nguyễn Du của những ngày thứ 3 hàng tuần. Hôm nay là ngày thứ 3 đầu tiên của năm mới, cũng là li nâu Nguyễn Du đầu tiên của năm; cuộc hẹn hò của ông anh và những cô em gái nhỏ, co ro nhâm nhi cái lạnh rất riêng của Hà Nội..
Hà Nội trên con đường về nhà, cắm tai nghe và bật Blogradio – Nước mắt hải âu. Lãng đãng, lang thang qua từng con phố, có lúc bất chợt ngẩng đầu lên cao để ngắm bầu trời đêm nơi này. “Chỉ cần em vui, em cười, em bình yên thì còn gì hơn nữa..” :)
Hà Nội với sự quyết định sẽ ở lại nơi đây trong dịp tết. Ừ thì có tiếc, nhưng có nhiều lý do để mình lựa chọn việc canh giữ bầu trời thủ đô. Mọi người lên đường bình an nhé!
Hà Nội mùng 2 tết và những câu chuyện những người anh em. Một năm nữa đã lại trôi qua, mọi người ai cũng có sự đổi thay. Một năm của sự tĩnh hơn, lặng và trầm hơn nhưng yêu thương thì vẫn cứ đong đầy và ấm áp như vậy. Có phải mình nhớn lên không nhỉ? Hì.
Hà Nội, Zơ Zở và mùng 2 tết - “Hà Nội lun mang cho người ta những cảm xúc rất đặc bjệt, lúc ồn ào lúc lại yên bình đến lạ thường. Cái cảm giác ồn ào vào buổi sáng và buổi chiều người người chen nhau trên đường, tranh nhau lên xe bus rất Hà Nội :D. Tớ thích đạp xe giữa 2 hàng hoa sữa thơm ngát, lượn đường vào buổi đêm và đi qua chợ hoa vào sáng sớm thật yên bình và thoải mái. Hi Hà Nội trong cậu rất đặc biệt, tớ thấy vậy và thích những dòng stt về Hà Nội của cậu ;)”. Bất chợt đọc lại những dòng này của người bạn quen nhau qua facebook. Đơn giản là mỉm cười mà thôi. :)
Hà Nội lạnh buốt và một mình trở về đến Hồ Tây. Nhẹ nhàng thả ga cho xe đi thật khẽ, nhẹ nhàng thôi kẻo sẽ làm vỡ mất sự tĩnh lặng nơi này. Vài phút dừng lại trước mênh mông mặt nước Tây Hồ, yêu thương đấy, mong manh thật gần mà cũng thật xa :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét