[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012

Góp nắng xuân 2012

Đã đi, đã đến, đã cảm nhận cái buốt giá mùa đông và cái thiếu thốn của đồng bào vùng cao. Đã trải nghiệm những con dốc núi cao vun vút, những con đường sình lầy đá sỏi quấn lấy chân người, những câu hò dô đẩy xe hàng, xe khách qua núi, những cú bắt ếch, những đoạn trượt patanh đến các hộ dân chỉ được dừng lại bằng mông. Đã thấy sự ngượng ngùng của những bé gái, đã thấy tiếng cười vang của những bé trai, đã nghe mấy nhóc nói thầm về món bún thịt chua: "Chị ơi, đây là món gì ạh? Lần đầu em được ăn đấy, ở nhà em chỉ có rau ăn mà thôi", đã nhận nhiều quá nhiều giọt tình của đồng bào "cảm ơn cô chú đã đến với gia đình chúng tôi, chẳng biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn đảng và cảm ơn chính phủ".. Đã nếm trải đủ mọi cung bậc cảm xúc từ tiếng cười, niềm vui đến những giọt nước mắt mặn chát của sự lo lắng hay của cảm xúc vỡ òa trong vòng tay siết chặt của những người anh, người chị. Đã ngấm trong người những giọt mưa rừng, những cơn gió núi cuốn mây bay chiều thứ 7, màn sương đêm dày đặc trắng xóa, rồi nắng về vàng rộm trên quê hương Ngổ Luông. "Các em làm chương trình Góp Nắng Xuân nhỉ, đấy, các em Góp Nắng Xuân về rồi đây này!"
Mấy ngày nay thấy cảm xúc mọi người cũng nhiều. Em đăng một chút cop nhặt trong cảm xúc bản thân, còn lại em xin được giữ cho riêng mình nhé!


Tiếc rằng lần này lên cây Hồng đã trụi lá, thằng nhóc lớp 4 áo cam lại không gặp được. Nhưng dù sao thì lời hứa đã đc thực hiện - nắng đã về trên xã vùng cao Ngổ Luông...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét