Một lời hứa, một sự hứa hẹn rằng sẽ đem cái ấm về nơi đây, rằng sẽ lần nữa quay trở lại chọc hồng cho mấy đứa. Lần đó về lại Hà Nội mà cô chẳng biết rằng mình có thể thực hiện lời hứa đó không mấy nhóc ạh. Và đến cả cách đây mấy tiếng cô vẫn chưa chắc về điều đó..
Dẫu biết rằng không phải cứ lên đường mới là "bay", dẫu biết rằng chuyến hành trình bay cao mang yêu thương đó đã khởi hành từ cách đây cả tháng trời với bao khó khăn, vất vả, với những hạt mồ hôi lăn dài trong ngày đông giá buốt, với những giọt nước mắt lặng thầm của ai đó mà bạn chẳng bao giờ ngỡ đến… Vẫn biết là chúng tôi vẫn đang bay, vẫn đang ngày ngày sát cánh bên nhau trong cùng một lữ đoàn Hạc; nhưng tôi vẫn thèm cất cánh ở chặng cuối cùng này.
Ngày mai lên đường rồi, ah không, chỉ mấy tiếng đồng hồ nữa thôi chứ.
Cố lên nào các Hạc, đã Khởi động với đầy bỡ ngỡ, băn khoăn về địa điểm, về phương hướng hoạt động; đã Vượt chướng ngại vật đầy khó khăn thử thách, đã Tăng tốc trong những ngày giáp tết điên cuồng; vậy hãy cố gắng hết sức ở phần thi Về đích nhé.
Là mong sao chuyến đi được an toàn, đi đến nơi về đến chốn
Là mong sao một chiều thứ bảy ríu rít tiếng cười với các gian hàng trò chơi
Là mong sao một đêm văn nghệ với lời ca ngân vang núi rừng Ngổ Luông
Là mong sao một sáng chủ nhật đem nắng ấm đến từng hộ dân trên bản làng
Là mong sao những cánh Hạc mang yêu thương đến đúng nơi cần yêu thương nhất, mong các Hạc hãy luôn vững cánh để làm cầu nối xã hội trong chuyến hành trình cuối năm Tân Mão này cũng như các chuyến hành trình sau này nữa..
Mong lắm!
- Tên hàng: Chuyến hành trình chuyên chở yêu thương
- Điểm đến: Bến bờ hạnh phúc
- Người ký gửi: Những cánh Hạc yêu thương
Mai nhé! Mai cô sẽ lên chọc hồng cho mấy đứa nhé, đợi cô! :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét