[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Captain American

Lại 1 cuộc chơi đêm bất ngờ, ngẫu nhiên và đầy thú vị.
7h30
-          Đi xem phim không mày?
-          Lạnh lắm, để tao xem có xế nào qua thồ được tao không nhé!
8h00
-          Ok, tẹo 9h hả?
-          Uh, đúng 9h có mặt nhé!
Hơn 8h một tẹo
-          Anh đến rồi nhé, xuống đi
Vậy là 2 anh em bành bạch con xe ra khỏi con đường làng hàng ngày vốn yên tĩnh. Thế mà vẫn đến sớm, hóa ra là đội này cao su =.=
Captain American, có anh nam chính đẹp zai, mình thích những người mắt to, mắt sâu, mà lại còn cao ráo với 6 múi đầy đủ nhá. Nhưng Captain American chẳng qua là kiếm một cái tên làm tựa đề cho bài viết. Phim cũng hay, cơ mà cái hay nhất hôm nay là được ngồi xe hóng cái lạnh Hà Nội đêm. Thì cũng thi thoảng về đêm, nhưng mình toàn là người cầm lái, lúc đó thì chẳng thấy thú vị gì cả.
Bỗng đâu thèm có những lần đón đưa, thèm cái cảm giác không phải cái gì mình cũng làm được, không phải là lúc nào cũng phải mạnh mẽ lên, cứng cỏi lên.. rồi sụp đổ lúc nào chẳng hay biết. Thèm được có người lo lắng cho, thèm được làm em thứ, có những thằng anh có những bà chị bảo ban, mắng mỏ.. Bỗng đâu không muốn làm chị cả, cái gì cũng phải để ý, cũng phải trước sau…
Ôi, thôi dừng không tẹo nữa lại sụp lúc nào chẳng hay.
Bây giờ phởn lắm, tay lạnh lắm ý, chân cóng lắm rồi, nhưng vui. Chui chăn đây để mai dậy sớm lại trông em và dọn nhà tiếp :))
Ps: Hôm nay về đến nhà suýt tròn 12h đêm. Quên mất không để ý rằng thằng anh có cái xe quá khủng, 2 anh em đã gọi được cả làng Võng dậy. Đi qua phòng mẹ, còn bị mẹ hỏi cung nữa chứ ;))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét