[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Luôn và ngay bây giờ nhé!

Một lời hẹn cafe bất ngờ vào buổi sáng: hẹn chiều Hồ Tây, rồi delay đến tối vì bận việc, gọi thêm người bất ngờ - "luôn và ngay hả" - "uh, luôn và ngay bây giờ nhé". Gọi cái là có người đến, vui vẻ và nhiệt tình!


Có mặt, chém gió, cười, nói chuyện, hỏi han và rồi lại cười và nói. Một bát cay xè lưỡi, lâu rồi không uống nên bây h thấy nó nặng, cay và chua chát quá. Khó chịu và rạo rực trong người nhưng dư vị nó để lại, tê một chút, ngòn ngọt một chút và cái ấm lan tỏa khắp người.


Như cô em gái nhỏ, như đứa bạn con gái vui vẻ.. Là thế thôi, là đủ rồi :)


Nhà lại tối om và mọi người lại đã ngủ say hết.


Ps: hôm nay nguy quá, mình vs thằng bạn đều chủ quan nên chia tay nhau sớm. Hic, lúc đang mở cổng cứ có lão nào đứng gần gần nhà, đang đêm hôm mà cứ ngửa cổ lên ngó nghiêng nhà bên cạnh. Quả thực là lúc đó sợ vô cùng..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét