[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2011

Tết Hàn thực bên ChiLo

“Đúng 8h có mặt nhà Trư nhé!” Các em Chilo comfirm rõ chắc chắn thế vậy mà cao su vẫn kinh khủng khiếp. Có Bủm xin phép đến muộn nhưng lại là người đến sớm nhất. Hà Đông có việc nên sau giờ ăn mới đến được. Lam Sơn có chuyện riêng, sát giờ báo không qua được. Tóp chảnh, ko đến. Và hình như thiếu Tóp nên mọi thứ thức ăn ngon hơn và thừa hơn hay sao ý =))

7 ChiLo, vắng có 2 đứa thôi nhưng cảm giác vắng nhiều lắm ý. Lần nào cũng vậy, đủ 9 thì thấy đủ (thì tất nhiên), nhưng chỉ cần thiếu 1 đứa thôi là đã thấy vắng đi nhiều lắm rồi ấy.

Vụ nấu ăn:

+ Phở cuốn: ngon thật ý, ăn hết sạch nhân. Phở cuốn mông lợn thôi, cơ mà Hà Đông ăn lại tưởng thịt bò (thế là thành công của bác Cớm òy)

+ Bánh canh: bánh phở mua nhiều nên quyết định nấu thêm món bánh canh, món này khá lạ trong thực đơn của ChiLo. Ăn ngon :X

+Bánh trôi: mua 2 cân bột, tự nặn, nấu và ăn chỉ kịp phần nhà Trư 1 đĩa. Công nhận bánh trôi các em ChiLo tự nặn ăn ngon thật :X

+ Bún đậu không mắm tôm (vì hôm nay mùng 1, thèm quá mà chẳng dám mua): Bủm phụ trách rán đậu, cơ mà rán được 1 mặt, nàng đã vứt hết ở đấy để quay sang bánh trôi, đúng là không nên để con này làm trưởng bếp

Và quanh đi quanh lại vẫn là những câu chuyện chim lợn không đầu không cuối của ChiLo, câu chuyện muôn đời mà. Chim lợn rồi chém gió rồi khăng khăng bảo vệ quan điểm của riêng mình, chẳng chịu thua thiệt trước ai, khẳng định chính mình và phủ định đứa khác :))
(Ảnh: Tình cảm bạn Bủm dành cho Trư chan chứa quá, gói cho nhau cái phở cuốn mà lòi phòi cả ra thế này)
Ăn no nê phè phỡn, 7 con chim lợn, 1 cái giường, 1 chiếc chăn đơn của bạn Trư, 1 chiếc máy ảnh để sướng, 1 list nhạc được chọn = thế là đủ cho mọi câu chuyện chim lợn bắt đầu =))))

P.s: giường cũng ko đến nỗi bé, cơ mà có tận 7 đứa; ko con nào đc nằm ngửa cả, cả lũ nằm nghiêng về 1 fía cong cong như những con tôm trong chảo ý =)))))

--

Ngồi viết note ở trên lớp, cảm xúc chẳng ùa về gì cả. =( Bên cạnh mình, Tóp cứ hỏi có được đọc ko, mình ko cho đọc, ấy thế là trông mặt nó cứ phụng phịu làm sao ý :)) Chỉ viết được đến đây thôi, sự vụ thì nhiều nhưng cảm hứng viết lại chẳng thấy đâu ấy =((((((

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét