12 âm lịch, trăng mùa thu tháng 8 chưa hẳn đã tròn đầy nhưng sáng và thanh khiết lắm. Vầng trăng trên cao soi tỏ gương mặt rạng rỡ anh em từ lâu lắm rồi chưa gặp mặt, soi tỏ nụ cười và soi tỏ những băn khoăn ngại ngần trong lòng..
Anh - Em sẽ phải nhớ anh như thế nào đây? Rất nhớ nhưng mà không được nói ra, rất nhớ nhưng mà không được nhớ.
Nửa đêm tàn cuộc nhậu, em uống ít rượu nên chẳng kịp say, chẳng kịp trải lòng, chẳng kịp cho mình bùng vỡ gì cả. Đêm thu trước hôm gió mùa về lạnh se sẽ, váy ngắn co ro ngồi sau lưng thằng bạn. Trời càng lạnh thì càng nhớ, anh càng im lặng thì em lại càng không quên được anh..
* Cuộc đời.. Đời ưu ái mình lắm, cuộc đời còn nhiều hoàn cảnh khổ cực khó khăn hơn rất nhiều!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét