[♏] [♋]
[♏] [♋]Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!
Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012
Ngày Hà Nội không anh
Anh đã có một người như em
Tay trong tay chung bước lối về
Bỗng buông tay như hai người xa lạ
Đau buốt lòng, sao đếm được tái tê?
Nhạt đôi môi em một chiều nắng hạ
Nhạt bóng người cất bước ra đi
Nhạt yêu thương trôi theo cơn gió lạ
Nhạt hoài niệm của những ngày đã qua...
Đi làm cả ngày, đi chơi với bạn bè cả tối, đêm về nhận được mail. Cũng chẳng biết trong lòng thực sự đang vui hay đang buồn nữa. Có hơi man mác, có hơi buồn, hơi hụt hẫng, hơi rối loạn. Cũng chẳng biết nên đăng bài thơ trên, hay đăng bài "Ngày Hà Nội không anh" hay đăng lên mấy câu thơ tự phóng tác để phù hợp nhất với tâm trạng bây giờ nữa?
NGÀY HÀ NỘI KHÔNG ANH
Em sợ những chiều Hà Nội vắng anh
Mưa bất chợt chỉ một mình em ướt
Ở nơi ấy trên dòng đời xuôi ngược
Anh có vô tình nhớ đến Hà Nội không?
Em sợ những chiều Hà Nội vào đông
Con đường vắng những bước chân thong thả
Người trên phố vẫn đi về vội vã
Em một mình trông ngóng đến nơi xa
Anh có nhớ Hà Nội những ngày qua
Chiều bất chợt, những cơn mưa bất chợt
Thu dai dẳng, những nỗi buồn dai dẳng
Phố đông người vẫn thiếu bước chân ai..
Em vẫn đi trên đoạn đường dài
Đến lối rẽ mới thấy mình ngơ ngác
Con đường cũ thân quen vẫn lá rơi xào xạc
Tất cả lại vô tình xa lạ với em...
Cố gắng thở dài mấy cái rồi mà chẳng thấy vơi bớt cái cục nặng đang ứ đọng trong lòng gì cả. Có lẽ thời gian sẽ làm ta quên đi những thói quen hiện hữu. Và phải chăng yêu thương cũng là một thói quen? _:))_:|_
Thực sự lúc chụp ảnh này tớ cười rất tươi (:
Mọi người tin không? Còn tớ thì không tin...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Whatever happened, tomorrow will still be a new, interesting day!!! Im sure and cant wait to see it ♥
Trả lờiXóa