[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Đi hay không?

Tính ra cứ cho là tròn 1 tháng nữa. 1 tháng nữa với cái sự kiện khá là to nhớn. "Đi hay không?"

Không đi: đó là ngày của nó, uh thì của nó thì nó fải có quyền chọn chứ? Chẳng fải, chính xác thì ngày đó là ngày báo hiếu và cảm ơn cha mẹ đã sinh thành ra nó, nên ở nhà đi thôi; hơn nữa cuộc sống nó còn nhiều mối quan hệ, đây chỉ là 1 phần trong nó mà thôi. Vì 1 phần to lớn này mà bỏ quên các phần khác, bỏ quên cái phần to nhất là gia đình thì nó có gọi là ích kỷ quá ko nhỉ? Có thể chẳng có j rầm rộ to tát, có thể gia đình nó quên nhưng ở bên những ng thân yêu trong ngày đó có chăng là tuyệt vời? Hơn nữa, trong đầu nó cứ vẳng lên tiếng "Không, Không được, Mày đã hết quyền cho cái sự bay nhảy vô tư rồi". Là tự kìm kẹp bản thân?

Đi: Khá nhiều người đã nói chuyện với nó về nỗ lực, tâm huyết cho đợt vui đó và cả quyết định của họ sẽ đưa ra sau sự kiện ấy nữa. Là người chị cứ nghĩ mãi làm sao cho "cái cuối cùng" ấn tượng, và cũng muốn học hỏi cái j đó từ "trong kia"; là đám thằng anh muốn gây trò đó để đánh dấu; là thằng bạn chạy đôn chạy đáo mời mình cafe để lấy vài thứ, là kỷ niệm 1 năm cho sự dẫm đạp vào đời nhau; là con em với câu trả lời "Maybe" chỉ mong ko dính học vào ngày ấy; là thằng anh mong ko fải trực; là con bạn lo sợ dính fải buổi thi..; tất cả những mong đc free để đc vui chơi thoải mái. Mọi người đang cố gắng rất nhiều. Trong lòng ai cũng sợ chữ "cuối cùng", ai cũng sợ tan vỡ, ai cũng sợ fải dừng lại khi con tim còn quá sục sôi, khi đôi chân vẫn còn muốn bước tiếp; ai cũng mong đó không fải lần cuối, ai cũng cố gắng rất nhiều để tiếp thêm năng lượng, tiếp thêm nhiệt tình cho cái đầu tàu khô dầu vì phải chạy quá căng trong 1 thời gian quá dài.

Đôi chân mình đã dừng bước, mình đã tự hứa sẽ là dừng hẳn; nhưng mình mong muốn có mặt. Những câu thuyết phục "Đi đi", "Xin bố đi em", "Mày đi cùng cho vui", "Oài, đi chơi đê"... cũng đang lởn vởn trong não. Những ngày trước là ok rồi đấy, vì vốn Zơ là đứa rất dễ rủ đi chơi mà, ơ mà bây h vẫn thế, vẫn ham chơi mà ^^ Đùa vậy thôi, để đấu tranh tư tưởng tiếp đã, còn hẳn 1 tháng nữa cơ mà. Mà với mình, chỉ cần 1 chút thời gian để quyết định làm hay ko làm 1 điều gì thôi! :)

Đó là 1 ngày đặc biệt. "A tin là e đi đc, chỉ có điều là muốn hay ko thôi. Nếu biết kết hợp để cho nó đáng nhớ nhất có thể, để ko fải tiếc nuối điều gì là tốt nhất"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét