[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Trở về sau mỗi chuyến đi



Trở về sau mỗi chuyến đi. Bạn hỏi rằng sao tôi cứ đam mê xê dịch? Bạn hỏi rằng sắp tới có tiếp tục không? Rằng con gái sao cứ long nhong, rằng nữ nhi sao cứ ham trò mạo hiểm?

Tôi cũng chẳng biết...

Đôi lúc chỉ muốn vác ba lô lên vai, tìm về những vùng không gian thoáng rộng, nơi chẳng còn ồn ào đô thị, chẳng còn những tấp nập khói xe, những chật hẹp bó buộc và cả những bon chen thường nhật.

Đôi lúc chỉ muốn đi cho thỏa cái thú của đôi chân nhỏ, chỉ muốn ngắm cho đã đời đôi mắt còn non, chỉ muốn biết thêm về những điều chưa từng được biết, muốn thử sức mình cho những chinh phục đỉnh cao, cho những khó khăn mà tuổi trẻ trâu vô cùng ham muốn thực hiện.

Đôi lúc chỉ muốn lên đường vì tiếng cười của những người anh em, vì sự quan tâm ân cần của người bạn đồng hành trên suốt chặng đường dài nguy hiểm. Chỉ cần có chúng, tôi biết mình sẽ luôn vượt qua tất cả và luôn hài lòng với những quyết định lên đường!

Hay đôi lúc tôi thèm đi chỉ đơn giản vì không muốn phí hoài một thời tuổi trẻ. Tôi đã đi, bạn tôi cũng đã đi, nhiều người bạn, người anh, người chị, người em tôi cũng đã đi. Và chúng tôi tin rằng chúng tôi đang không phí hoài tuổi trẻ đầy nhiệt huyết này.

Ảnh: No căng cái bụng, đã đời con mắt, thả hồn mình theo những giấc mơ trưa. *Càng xem bức ảnh này lại càng cảm thấy thư thái và thoải mái* :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét