[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

Cho một sáng chủ nhật không thảnh thơi


Qua cặp kính râm to đùng trên khuôn mặt bầu bĩnh tròn xoe của cô gái nhỏ ấy, Hồ Tây điệu đà trong lung linh bừng sáng. Con đường ba hàng cây Phan Đình Phùng mát rượi trong buổi sớm mai, những tia nắng lọt kẽ lá lấp lóa trên mặt đường còn ướt lạnh hơi sương. Cầu Long Biên vẫn còn ngái ngủ trong giấc mơ lãng mạn của những đôi tình nhân trong ngày phụ nữ Việt Nam hôm trước. Phía bên này ánh dương cầu Chương Dương chói lòa soi sáng khu dân sinh bãi giữa với những luống rau lún phún xanh mơn mởn. Ở đâu đó thoang thoảng mùi hương trầm trên bàn thờ ông Thần Tài của vài cửa hàng đang cúng bái cầu xin.
Phố xá dần đông hơn, những gánh hàng rong nặng trĩu, những chiếc xe chất đầy hàng hóa ngập đầu người. Bỗng nhớ đến những ca từ trong bài hát Nồng nàn Hà Nội
Bước xuống phố sáng tinh mơ, dạo qua góc công viên. Thấy bao điều, người người chào bình minh đang đến, nhìn cụ già tập dưỡng sinh sao trong tâm ta thấy bình yên, một Hà Nội rất thân quen.. Mặt trời hồng rạng rỡ phố xá bỗng nhiên càng đông hơn, nhìn dòng người vội vã nối những chiếc xe dài lê thê....yeah woow...

Cho một sáng chủ nhật không thảnh thơi. Thời gian sẽ trả lời tất cả.

Hôm nay là ngày 21 tháng 10 năm 2012.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét