[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

Cuối con đường..

Bạn bảo rằng đừng yêu thương quá nhiều, hãy chờ người ta yêu thương mình rồi hãy yêu thương lại. Nhưng liệu tao có làm được không hả mày? Đứng với mày mà sao nước mắt cứ tuôn rơi, chẳng hiểu sao cứ đưa tay lên quệt khóe mắt. "....." Tao chẳng muốn nghĩ nhiều, tao chẳng muốn nặng óc mà sao cứ thế này.. Nước mắt lau khô rồi lại chảy. "......" Lo lắng, lo lắng và vẫn lo lắng. "......"
Tao sẽ không khóc nhiều, con bạn Zơ của mày sẽ nín sớm nhất có thể. Tao vẫn cảm thấy hạnh phúc vì mọi người chưa bỏ tao đi, vẫn còn người anh, vẫn còn nhiều thằng bạn nữa lo lắng cho tao, vẫn ôm chặt tao những lúc tao cần nhất..
--
Những phút chia chia, tại sao ko kiềm đc nước mắt? Đã bảo sẽ ko update fb nữa mà..
--
Nước mắt tuôn rơi..
Đó là lý do ko muốn về sớm. Rồi sẽ thế nào đây? Mình là ai trong họ?





Sau này, em sẽ trở về Hà Nội, sẽ đi tản bộ dưới những tán cây của con đường Hoàng Diệu, sẽ đi tìm những bông ban tím trên con đường trước lăng Bác, sẽ chạy đến một góc café Phố cổ, sẽ tìm những món ngon mà em chưa từng ăn, sẽ gặp lại những gương mặt thân quen…và em cũng sẽ tìm lại trong ký ức những giấc mơ về anh, “hạnh phúc” nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét