[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Viết cho ngày này năm ấy..

Ngày hôm nay của một năm về trước.. Nắng vẫn đang khẽ khàng xuyên tán lá loang lổ con ngõ nhỏ vắng người qua.

Chiều hôm nay của một năm về trước.. Gió vẫn vi vu thổi trên gác ba của căn nhà có ma rộn vang tiếng cười.

Tối hôm nay của một năm về trước.. Trời bỗng đổ cơn mưa rào như trút nước làm những đứa em càng thêm lo lắng vì cái chân vừa gãy của thằng anh.

Đêm hôm nay của một năm về trước.. Cầu Long Biên vẫn lất phất mưa trong ánh đèn vàng mờ ảo.

Ngày hôm đó của một năm về trước.. Thành phố lặng im chỉ lác đác vọng về những tiếng rao đêm tĩnh mịch, những cánh phượng bay khe khẽ trong mưa, ngồi tựa vai nhau co ro ướt lạnh, khoác chặt vai nhau cùng dạo bước, ánh bình minh lên rực rỡ đến ngỡ ngàng.. Mọi thứ tưởng như chỉ mới hôm qua thôi, nhưng không, hình như đã một năm trôi qua rồi..

Một năm vừa qua chẳng phải dài, cũng không phải ngắn, nhưng là một năm đầy biến động với cả 4 trái tim trẻ tuổi và nông nổi của ngày này năm ấy: Tốt nghiệp ra trường - Những chuyến phiêu lưu - Những băn khoăn trăn trở nghề nghiệp - Những thay đổi khi bước chân vào biển lớn cuộc đời.. Trong một năm chớp mắt mà mọi thứ dần phức tạp hơn và chúng ta cũng dần phức tạp hơn. Sự trong sáng ta trao nhau ngày nào bỗng nhiên mất hút!? Chúng ta của ngày nào bỗng nhiên biến đâu?! Mọi thứ như chiếc xe mất phanh lao xuống nhanh trên con dốc dài vô tận.. Không thể kìm lại. Vỡ tan! Câu chuyện có lẽ chẳng ai hiểu. Câu chuyện có lẽ ai cũng nghĩ mình hiểu. Câu chuyện có lẽ 4 trái tim ấy cũng hiểu. Và câu chuyện với mỗi người lại một kiểu.

"Tuổi trẻ giống như cơn mưa rào mùa hạ.."

Đừng hát mãi khúc ca ấy nữa các cô gái àh. Mùa hè năm ấy chúng ta đã được là chính mình, chúng ta đã vui đùa thoả thích trong cơn mưa rào mát mẻ, chúng ta đã thấy những ánh sáng cầu vồng rực rỡ sau mưa, và tất nhiên tất cả chúng ta cũng đã bị cảm cúm vì dầm mình trong nó nữa. Nếu quá khứ có một lần quay trở lại, có lẽ chúng tôi vẫn sẽ quyết định đắm say hết mình trong mưa ấy. Nhưng tương lai à, bạn còn nhiều bão giông, nhiều nắng hạn mưa dầm, nhiều bình minh rực rỡ, nhiều cả những hoàng hôn đỏ nắng nơi cuối trời.. phải không? Chúng tôi sẽ bước tiếp vì cuộc sống có nhiều điều tuyệt vời lắm, nếu cứ mãi mong mỏi những điều tuyệt vời cũ mà bỏ qua những điều tuyệt diệu mới thì chẳng phải sẽ rất tệ sao?

Một năm rồi, hãy để cho nhiều thứ kết thúc đi. Hãy mỉm cười và giữ trong nhau những kỷ niệm tốt đẹp đi vì chẳng phải chúng ta vì thương mà đã luôn ở bên quan tâm chăm sóc nhau sao? Hãy thôi tổn thương nhau bằng những lời hồng gai đi vì ai đó đâu biết rằng cả bờ môi này hay cả chiếc tai xinh xắn kia đều đang rỉ máu vì những chiếc gai nhọn hoắt của cánh hồng..

... để nhớ một thời chúng ta đã bên nhau!

~22/5/2012~

Một ngày mệt nhoài. Một ngày thả cho cảm xúc đi hoang. Lâu lắm rồi, hãy để cho nó được đi hoang đi..

Ngoài lề: Bí mật mà bật mí có còn là mật bí? Hehe. Câu chuyện ai cũng tưởng rằng mình hiểu mà hoá ra lại không hiểu. Câu chuyện đọc chẳng hiểu gì hoá ra lại hiểu rồi. Ơ, là thế nào??? Huhu, thôi đi hoang..

• Viết. Up rồi lại xoá. Xoá xong lại nghĩ mình là mình, đã muốn up tại sao phải sợ ai nghĩ gì! Lại up. Đúng là hnay hâm dở quá đi! =.=

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét