Nhà có 2 chị em gái. Ngày xưa bố bảo nó hiền lành nhút nhát lắm, bố toàn phải nhờ các thầy cô cho phụ trách việc gì đó trong lớp để nó va chạm nhiều hơn. Từ cấp 2, việc gì bố mẹ cũng để nó tự quyết, tự lo, tự tìm trường lớp học hành thi cử. Ngày xưa bố cũng bảo em Hà đầu gấu và bạo dạn lắm, cần phải kiềm chế bớt lại kẻo dễ mải chơi đua đòi bạn bè. Từ cấp 1, em bị quản lý nghiêm ngặt thời gian, học môn gì, học ở đâu, đến thi cấp 3 trường nào bố mẹ cũng cần tìm hiểu kỹ. Nhưng bây giờ bố bảo ngày ấy bố đã nhầm. Hoá ra đứa cần kiềm chế lại là cô chị, còn đứa cần va chạm xã hội là cô em.
Bố bảo con gái cá tính quá thì khổ lắm. Bố nó đã cá tính ngang ngạnh một, mẹ nó lại cá tính ngang bướng hai, ấy mà thế nào nó lại thừa hưởng toàn bộ những cái ngang bướng lì lợm khó bảo của cả bố và mẹ =.= Đôi lúc cái ngang ngạnh của bố và cái ngang bướng của mẹ còn chẳng dung hoà được nhau nữa là...
Cá tính là tốt, tự tin là tốt, sắc sảo lại càng tốt. Nhưng với con gái trong bất kỳ thời đại nào, nổi loạn là điều không hề hay ho. Đôi lúc gàn zở một chút cũng được, nhưng hãy là sự gàn zở có tinh tế và quyến rũ.
Con gái à, con gái hãy nhớ nhé!
---
Cái tóc mới xỉa cụ tỉ nó là dư lày, màu thì càng ngày càng rực :">
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét