1. Sáng nay cứ tưởng trời ấm cơ, lúc đi học chỉ man mát thôi mà sao lúc tan học lanh kinh trời. Áo hồng, khăn hồng... tớ co ro tung tăng về nhà trong cái tiết trời lâm thâm mưa phùn ấy =((( Không đi ngắm Ban tím trên Lăng cùng mấy đứa được, hic, xin lỗi nhá :((
2.. Hôm nay buổi học cuối Market Leader, lớp trưởng mua hoa tặng cô, cơ mà cô chưa đến nên mấy đứa ra hành lang "chơi". Vừa chụp vừa ngoay ngoáy ngó xem cô đến chưa. Chết cười
3. Về nhà, bánh trôi ngon lắm ý :X Hum nay bác lại làm bánh trôi để cúng, chén ngay 1 đĩa. Ăn xong lại thèm =P~
4. Dạo này cuộc sống rất bận rộn, có rất nhiều mối quan tâm: mẹ và thằng ku em sắp ra :">, em gái thi cấp 3, chuyện bà nội, nhà mới đang hoàn thiện, việc học hành cùng trách nhiệm người nhóm trưởng ở mấy lớp tín chỉ, rất nhiều bạn bè, ChiLoHo, Hạc giấy, Sunlight & Moonlight, chuyện tự học và đọc thêm, tham gia mấy lớp học để nuôi dưỡng ước mơ đó...
Nhiều chuyện thật mà chuyện nào đối với mình cũng quan trọng cả! Mình cũng đang dần biết cách sắp xếp cuộc sống để các câu chuyện đó không ảnh hưởng lẫn nhau và ảnh hưởng đến chính bản thân.
Đôi lúc cảm thấy mọi thứ thật nặng nề nhưng không đc phép chán nản mà phải mau chóng tự thưởng bằng cách lang thang Hà Nội hay vác quyển truyện ra quán nào đó ngồi đọc :X Cuối tuần cho phép bản thân nghỉ ngơi bằng những cuộc gặp gỡ anh em bạn bè, bố mẹ hiểu cả tuần mình chỉ xin đi chơi có 1 tối nên không mắng khi muộn, chỉ nhắc nhở khe khẽ mà thôi.
Đời ơi, cuộc sống có đôi lúc thật dở nhưng mình vẫn phải niềm nở, vẫn phải nhoẻn miệng cười và nhìn mọi thứ qua cặp kính màu hồng nhé!
5. Zơ đang sống rất hết mình cho mọi thứ. Zơ đang quay trở lại rồi đấy :X Yêu những người anh, người chị, người bạn, người em tôi lắm! >:D<
6. Cấp 3 rất thích Xuân Diệu và Xuân Quỳnh:
Vội vàng - Xuân Diệu
"Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;
Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn:
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét