[♏] [♋]
[♏] [♋]Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!
Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013
"Nếu nhớ ai, hãy cứ đi về phía biển!"
Chẳng biết từ lúc nào người ta cứ gắn cho biển một cái gì rộng lớn, mênh mang nhưng rất bao dung, thế nên cứ cái gì khơi gợi ký ức thì đều đưa người ta về bên biển. Biển làm cho những ký ức được tô đều màu nhau và không thiên vị những cảm giác. Trí nhớ con người như những hạt phù sa ký ức cứ ngưng đọng và đưa tất cả ra biển. Và cũng như gió, biển cũng cuốn đi tất cả mọi thứ về phía mênh mông.
Tôi luôn nghĩ rằng đây là một người bạn hiền lành nhất quả đất. Luôn lặng yên đứng chờ tôi mỗi khi thấy buồn hay lung lạc nhất. Biển ôm vào lòng mình rất nhiều câu chuyện kể. Về những chuyến hải hành, ra đi - trở về, những câu chuyện tình, những lần tan vỡ, những hạnh phúc khổ đau. Phải thật sự yêu và hiểu, bạn mới có thể nghe được biển đang hát, đang tâm tình và cả khóc cười. Lúc cười, biển hiền hòa với lăn tăn sóng gợn, khi phẫn nộ là cả ngàn con sóng vỗ bạc đầu.
Tôi luôn có những ký ức dịu ngọt về biển từ khi tôi ra đời đến nay. Nhớ lần đầu tiên bắt đầu cuộc hải hành của những con thuyền đánh cá, thấy vỡ tim vì sung sướng khi thứ tư duy trong đầu về biển chào đón bình minh nơi tung sóng mũi tàu là có thật. Và với những câu chuyện về nỗi nhớ nhung cũng đã hơn một lần mình thì thầm với biển. Đã có lúc giữa đêm, thấy thèm mùi biển và muốn kể cho biển nghe một câu chuyện về nỗi nhớ, phóng xe trong bão tố về Đồ Sơn. Một buổi sáng tinh sương đẫm mùi muối trong gió, trong lớp cát ẩm ướt dưới chân, mình thấy nỗi nhớ người tình như được ve vuốt bằng cảm xúc. Một người bạn kỳ lạ luôn điều chỉnh biên độ của sóng trùng với nhịp tim của con người - là biển. Tôi tìm thấy nỗi nhớ của mình trong những lần nghĩ về biển, về với biển. Ở đây, một nỗi nhớ dường như bao la và rộng lớn hơn cả đường chân trời.
Cho nên.. nếu nhớ ai cứ đi về phía biển.. vì biết rằng nỗi nhớ đấy không chỉ giữ riêng mình, mà biết rằng ở đâu đó.. có một người.. cũng đi về phía biển.
Biển thì thầm với mình điều bí mật này như thế..
Ảnh: Hoàng hôn Lý Sơn.
Mệt mỏi quá, mình thực sự rất nhớ biển!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét