[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

"Nhấc MÔNG lên, xách BALÔ và Điiiiiiiiiiiiiiii" :D



"Có nhiều người không đi vì sợ gãy chân. Nhưng vì sợ gãy chân mà không đi thì khác gì chân gãy!"

Mấy hôm nay cứ bấn loạn lên với việc ra quyết định. Nhưng thu về rồi (hự, có liên quan đến mùa thu hả??), mọi thứ cũng đã quyết xong rồi. We make our choices, then  our choices make us.

Đôi chân lại ngứa ngáy, balô trong góc nhà lại sùng sục không yên. Đợi chút nhé, sẽ sớm thôi! Hoàn thành xong mấy mục tiêu ta sẽ cho mi đã đời :X


---
1:30 a.m Sept 16. Toọc toọc tách tí tách, nó vẫn đang cắm mặt vào viết cho dù đêm đã khuya lạnh lắm rồi, dù cho đôi mi đã nặng trĩu.. Nhưng nó thích, nhưng nó ham, nó vẫn tiếp tục làm

---
2/11/2012
Bước chân tôi vội nhớ những cung đường.. Chỉ vậy thôi, những chuyến đi nho nhỏ rời xa chốn thành thị tấp nập bon chen; chỉ vậy thôi, những guồng bánh xe đều đều đưa xế và ôm đi xa đi mãi; chỉ vậy thôi, những núi rừng làng mạc đơn giản mà đẹp đến diệu kỳ; chỉ vậy thôi, những con người những nụ cười giản dị mộc mạc nhưng đượm tình nồng thắm; chỉ vậy thôi.. Chỉ vậy thôi nhưng tôi thèm đến phát cuồng, đôi chân chẳng muốn đứng lại một nơi. Cuộc sống là những chuyến đi, bao hàm tất cả là chuyến đi lớn của cuộc đời. Vẫn sẽ để đôi chân thỏa chí tang bồng vì những niềm vui nho nhỏ, hay kiềm bớt lại vì cái sâu xa chưa nhìn rõ vui hay buồn trong những ngày sau?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét