Hà Nội - Những mảnh ghép mang tên bình yên..
Hà Nội một chiều nắng lên, một góc phố, một cuốn truyện, một bàn tre kẽo kẹt và hai chiếc ghế mây.
Bất giác nhớ đến câu nói: "Luôn cafe một mình". Thở khẽ, cũng chẳng sao :)
Bất giác nhớ đến câu nói: "Luôn cafe một mình". Thở khẽ, cũng chẳng sao :)
--
Chiều đang nắng mà tự nhiên cảm thấy lạnh.. Lạnh, ừ lạnh một chút sẽ thôi. Ướt, ừ quệt một cái rồi khô.
Mình làm sao vậy nhỉ, sao cứ làm sao...
Sao cứ làm sao..
Tê ca...
Chẳng muốn cười nói..
Nước mưa rơi nhanh chẳng kịp vuốt mặt...
Mai là mùng 1, sang tháng mới hy vọng cái sự zở hơi này sẽ thay đổi..
Liệu đó có phải là điều hối tiếc?
Em xin lỗi vì đã làm tổn thương ai đấy..
Tê ca...
Chẳng muốn cười nói..
Nước mưa rơi nhanh chẳng kịp vuốt mặt...
Mai là mùng 1, sang tháng mới hy vọng cái sự zở hơi này sẽ thay đổi..
Liệu đó có phải là điều hối tiếc?
Em xin lỗi vì đã làm tổn thương ai đấy..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét