Vẫn là Hà Nội, vẫn là Võng Thị, vẫn là Hồ Tây - những nơi bình yên nhất cho tâm hồn..
♥ Hôm nay có nắng. Nắng lên ấm áp. Nắng lên vàng rộm như muốn sấy khô cái thứ đang nồm sũng nước trong lòng nó. Nắng đợi nó thức dậy sau giấc ngủ nướng cuối tuần rồi theo nó lang thang khắp phố phường. Nắng rạng rỡ trong nụ cười anh em. Nắng làm nó tưởng như mùa hạ đang về gần lắm rồi. Hạ về nghĩa là đông đã qua, hạ về sẽ xua tan cái lạnh phải không?
♥ Hôm nay cũng có gió. Gió hiu hiu, gió thổi nhè nhẹ ve vuốt mái tóc ai. Nhắm mắt lại và tận hưởng từng làn gió thoảng qua; cảm giác thật nhẹ nhàng và thoải mái. Gió khẽ rung cành trứng cá, những lá vàng vội rơi.. Trứng cá đã rụng, còn Sưa thì thế nào nhỉ? Lá vàng rụng, chồi xanh sẽ ra, hoa sẽ nảy. Chỉ còn chờ một cơn mưa nữa mà thôi, chỉ một cơn mưa thôi thì sưa sẽ về, bất ngờ và vội vã.. Tháng ba sắp về rồi nhỉ? :) Gió hôm nay cũng xí xớn và tinh nghịch lắm. Gió thổi những lá vàng rơi, gió cuốn những lá vàng khô xào xạc theo những vòng bánh xe chạy qua.
♥ Hôm nay có cả sương. Sương bảng lảng mặt nước Tây Hồ. Sương lành lạnh không khí và cuốn mây che ngang mặt trời.. Có những phút hiếm hoi thấy mặt trời trong hoàng hôn - mặt trời thật đỏ và thật tròn. Cắm tai nghe nhạc, dạo xe vòng quanh hồ và bắt đầu hành trình ngắm nghía - gọi chính xác là soi mói ;)) Được ngày cuối tuần nắng về nên con người có vẻ phấn chấn và hứng khởi hơn thì phải. Những ngôi nhà ven hồ thì vẫn đẹp mê mẩn như thế. Có chút hiện đại, có chút cổ kính xen pha.. Những rặng cây đâm chồi xanh mởn, những bông hoa vẫn tiếp tục khoe sắc hương, vài cành đào rừng đến ngày nắng về mới được dịp trổ bông. Này, tháng giêng qua rồi mà sao vẫn có cảm giác phấn khởi mong chờ tết như thế? Mà sương à, hôm nay sương đánh cắp hoàng hôn của mình đấy.. Vẫn biết thời tiết đương xuân thì, mà sao vẫn mong chờ một hoàng hôn đỏ nắng?!?
♥ Và hôm nay có những giọt nước. Đài báo rằng đêm nay cái lạnh trở về đem theo thằng mưa đấy. Vậy là ngày mai lại co ro, ngày mai lại buốt giá trở lại sao?
Một ngày thứ 7 có những tia nắng sớm hạ ấm áp, những cơn gió trưa thu dịu nhẹ, những làn sương chiều xuân bảng lảng, những giọt nước đêm đông lăn dài.. Hôm nay là một ngày thứ 7 thú vị, kỳ lạ và đầy đủ bốn mùa trong cả thiên nhiên, lẫn con người :)
Trời bắt đầu tối, sương bắt đầu dày và mù mịt hơn, phía bên kia hồ làng Võng mình bắt đầu lên đèn rồi kìa, các đôi tình nhân bắt đầu nổ máy xe và tiếp tục cuộc hành trình thứ 7 máu chảy về tim, các bé con chạy nhảy nô đùa ban nãy đã theo chân bố mẹ về nhà cơm tối, mấy cụ già đi bộ thể dục qua đây cũng thưa dần đi, những cánh chim chao chác tìm tổ, những ánh đèn đường bắt đầu vàng.. Còn mình? Ừ, mình cũng chuẩn bị về thôi; đi về phía bên kia hồ, nơi ấy có làng Võng, nơi ấy có tổ ấm gia đình.. Cánh chim chao nghiêng giữa bầu trời, về thôi...
Hồ Tây 16km, một chiều đảo hướng :)
* Đoạn chữ này được ra đời bởi cô bé Zở tự kỷ vào một chiều hoàng hôn cuối tháng 2, vừa hì hụi ngắm “hoàng hôn xịt” Tây Hồ vừa cặm cụi bấm nhí nhoáy vào điện thoại – hic, tưởng có vài câu ngăn ngắn mà về nhà xem qua máy tính mới thấy dài :(( *
Về nhà viết tiếp đoạn cuối ngày:
... Về đến đầu đê Yên Phụ, những xe hoa đủ màu sắc chợt làm mình phấn khích. Có hướng dương kìa ♥ – hình như bạn thích hướng dương lắm, lần nào đi cùng bạn qua đây mình cũng chỉ bạn rằng ở khu này hay bán hướng dương. Bạn cười, bạn hào hứng, nhưng hình như chúng mình bị vô duyên với xe hoa ấy nên mãi chưa mua được :-<. Biết bao nhiêu lần ngược xuôi trên phố, hì, hôm nay mình đã gặp nó rồi. Mua cho bạn một bó, mình một bó nhé!
Café Đền Sóc một tối gió mùa về. Ngôi đền rực đỏ huyền ảo giữa hồ, những ánh đèn xanh lung linh trong gió, và đèn lồng đỏ treo cao...