[♏] [♋]

[♏] [♋]
Rút cục thì, em vẫn cứ yêu Mùa Thu và Hà Nội mãi thôi… Yêu, như cái cách hồn nhiên của em ấy, rất thật!

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Tiền trạm Ngổ Luông - Hòa Bình

Sợ mình quá >.< Từ lúc chính thức không phải lên trường nữa thì mình đã lên đường :-S

- Nghệ An (tiền trạm): 36 tiếng: 700km

- Vĩnh Phúc (về nhà bạn): 20 tiếng: 140km

- Đông Anh (ship hàng): 1,5 tiếng: 30km

- Hòa Bình (tiền trạm): 12 tiếng: 300km

Không tính đến là từ tuần trc đến h vòng vèo trong Hà Nội hơi bị nhiều. Hơn 1000km trong 9ngày. Chưa kể là gần 1 tuần nay chưa ăn tối với gia đình, mắt mũi thì tèm lem với kim và chỉ :))) Sợ thật. Bây giờ lại phải ổn định lại thôi. Lại ngoan ngoãn vs gia đình, và quan trọng nhất là thi cử nào :|

Ps: Chúc mừng Hạc Giấy đã tìm đc địa điểm GNX 2012: Ngổ Luông - Hòa Bình. Ở đấy đẹp lắm ý, cơ mà t chưa có dịp up ảnh hôm nay đi

- Vượt đèo trong màn mây mù dày đặc, lạnh và nhức mũi, tự dưng nhớ Tây Bắc ghê gớm

- Đường gạch đất đá sỏi, 2 anh em dừng lại bẻ mỗi đứa nửa ổ bánh mì, vừa ăn vừa ngắm lau rừng :X

- Đi chọc hồng với mấy đứa cấp 1 Ngổ Luông, trẻ con trên này hiền, hơi nhát và đáng yêu kinh dị! Lúc sau còn đi hái trộm hồng xanh đem về làm quà nữa :))
- Ngồi sau xe xóc long xòng xọc mà ko dám kêu nhiều, sợ con Gà trống kêu cục tác mắng =(( Về nhà mông meo đau ê ẩm vì đường :(

- Toàn cảnh khu đồng bằng Tân Lạc nhìn từ trên cao - nhìn từ đường ở Bắc Sơn xuống :X

- Cây lau cao hơn đầu Zơ (mà ở rừng ko có cây nào thấp hơn tớ cả =)) ) đem về làm quà cưới cho chị Hoa xùy tuyn <3

Ôi, còn nh ảnh đẹp lắm, nhưng hnay t chụp ít ảnh. Đi tiền trạm và chụp tư liệu là chính

Kết thúc ngày tiền trạm Ngổ Luông


Sợ mình quá >.< Từ lúc chính thức không phải lên trường nữa thì mình đã lên đường :-S

- Nghệ An (tiền trạm): 36 tiếng: 700km
- Vĩnh Phúc (về nhà bạn): 20 tiếng: 140km
- Đông Anh (ship hàng): 1,5 tiếng: 30km
- Hòa Bình (tiền trạm): 12 tiếng: 300km

Không tính đến là từ tuần trc đến h vòng vèo trong Hà Nội hơi bị nhiều. Hơn 1000km trong 9ngày. Chưa kể là gần 1 tuần nay chưa ăn tối với gia đình, mắt mũi thì tèm lem với kim và chỉ :))) Sợ thật. Bây giờ lại phải ổn định lại thôi. Lại ngoan ngoãn vs gia đình, và quan trọng nhất là thi cử nào :|

Ps: Chúc mừng Hạc Giấy đã tìm đc địa điểm GNX 2012: Ngổ Luông - Hòa Bình. Ở đấy đẹp lắm ý, cơ mà t chưa có dịp up ảnh hôm nay đi



- Vượt đèo trong màn mây mù dày đặc, lạnh và nhức mũi, tự dưng nhớ Tây Bắc ghê gớm
- Đường gạch đất đá sỏi, 2 anh em dừng lại bẻ mỗi đứa nửa ổ bánh mì, vừa ăn vừa ngắm lau rừng :X
- Đi chọc hồng với mấy đứa cấp 1 Ngổ Luông, trẻ con trên này hiền, hơi nhát và đáng yêu kinh dị! Lúc sau còn đi hái trộm hồng xanh đem về làm quà nữa :))
- Ngồi sau xe xóc long xòng xọc mà ko dám kêu nhiều, sợ con Gà trống kêu cục tác mắng =(( Về nhà mông meo đau ê ẩm vì đường :(
- Toàn cảnh khu đồng bằng Tân Lạc nhìn từ trên cao - nhìn từ đường ở Bắc Sơn xuống :X
- Cây lau cao hơn đầu Zơ (mà ở rừng ko có cây nào thấp hơn tớ cả =)) ) đem về làm quà cưới cho chị Hoa xùy tuyn ♥


Ôi, còn nh ảnh đẹp lắm, nhưng hnay t chụp ít ảnh. Đi tiền trạm và chụp tư liệu là chính

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

Mình tin là mình làm được thì mình sẽ làm được

26/11

Một đứa con gái cận thị chạy xe dọc đường cao tốc lúc nhá nhem tối, bụi mù mịt, rồi phi xe xuyên cánh đồng xung quanh toàn tiếng ếch nhái kêu, 2 gương chiếu hậu soi một màu tối om của màn đêm đen kịt - còn phía trên nhấp nháy 1 đốm đỏ đuôi xe đi trước, đường qua làng không một bóng người le lói ánh đèn của vài căn nhà đang đóng kín cửa tránh gió đông lạnh, con đường mấy chục km nhiều ngã rẽ lâu lắm không đi mà nay chỉ còn thoang thoáng nhớ.. Đi theo cảm giác, rẽ theo những ký ức đang cố gắng moi móc về. Đến điểm cuối cùng, cảm giác lúc đó là gì nhỉ?

* Mọi thứ - hãy tin tưởng ở chính bản thân mình! Mình tin là mình làm được thì mình sẽ làm được ;)

Hôm qua biết điều nhét đạo cụ trong người rồi, có đứa nào lao ra là sẵn sàng cởi khóa áo ngoài, rút đoản kiếm đấy ;))

=> Một ngày thứ 7 xong việc ở Hà Nội vội vã lên đường về nhà con bạn, tắc đường trên cao tốc, qua màn đêm đen và cuối cùng cũng đến nơi. Cảm giác thích thú và tự sướng bản thân. Thế thôi :)

---

27/11

Giờ này tối qua có 4 con bé đang dạo bộ đường Tam Hồng, buôn chuyện ầm ĩ, cười vang phố đêm, rồi ríu rít thậm thò chém gió tiếp ngoài hiên nhà Bủm, đêm về lại thủ thỉ buôn vài câu chuyện con gái, khi sau rủ nhau xem phim kinh dị. Lâu rồi mới đc ngủ đêm vs tụi nó, lâu rồi mới đc tắm mồ hôi mướt mát trong chăn mà không dám đạp chăn ra vì sợ.. muỗi đốt đấy =)))

Trưa nay ăn xong lại lên đường về Hà Nội luôn. Hôm qua đi buổi tối, hôm nay lại về giữa trưa, mình bắt đầu sợ mình về cái độ ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm đấy. Nói gở mồm chứ con gái dặm trường nhỡ có làm sao...?!?

Chẳng hiểu mục đích cuộc sống của mình là gì nhỉ? Chưa quan tâm lắm đến sự nghiệp, cứ chần chừ mãi cái vụ "lên đường", mà chỉ vui thú với những chuyến đi, thèm những lần được hoang dại như thế, thèm những lần được thoải mái làm theo ý thích cá nhân, chỉ muốn làm và làm hết mình những thứ ưa thích, chỉ muốn lang thang, được bên bạn bè, thích hết mình vì những người xung quanh.

Bao nhiêu năm rồi, làm gì và được gì, ngày tháng vội đi đôi khi không như ý? Mình là ai? Mình là gì?

Cuối ngày chủ nhật, về lại Hà Nội, lại mải mê với những chiến cuộc gây quỹ, bỗng dưng chán chán cái gì đó, bỗng dưng mệt mệt cái gì đó. Có phải mệt mỏi cơ thể vì gần 2 ngày vật lộn? Hay mệt não vì cái gì đó. Bỗng chốc thèm có cái gì đó để tựa vào, có ai đó để dựa dẫm.. Nhưng mà khó, hình ảnh 1 đứa tự lập quá, độc lập quá, lúc nào cũng mạnh mẽ và điều gì cũng làm đc 1 mình đã in sâu vào tâm trí mọi người rồi. Những người mạnh mẽ ấy thì đâu gặp gì khó khăn, đâu cần ai giúp đỡ?!? Có lẽ..

Bỗng dưng còn mệt não vì những lời nói, vì những suy nghĩ..

Thèm những lời động viên, những nụ cười chia sẻ, những cái nắm tay và những cái ôm động viên.. Sao mà khó vậy.

Cố gắng đi!!

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Handmade Hạc

Thành quả tính đến 16h00 ngày 25/11 này <3

Có cả bạn Ngân nữa dưng mà hết giờ nghỉ bạn ấy về đi làm, ko đc chụp ảnh - xong tan làm lại ra =))) Có cả bạn Minh đến tiếp lương thực nữa ý. Hôm nay mấy cái bạn này mọc rễ ở LollyBooks :(( Chọc chọc, kim thì nhỏ mà chỉ to đùng, xanh xanh đỏ đỏ và hồng toàn tập :(((

Đến lúc 19h00, cái túi đựng đồ đã làm đầy ơi là đầy, thích ơi là thích ý <3 Cơ mà quên ko chụp :))

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Tiền trạm Quế Phong - Nghệ An

Cuối tuần đầu tiên sau khi kết thúc học kỳ 7. Nó đc phép và nó đã lên đường!

6h sáng: Chào nhé thủ đô, chào nhé trường "Nghệ Bưu chính viễn thông" - bức ảnh do Nam nguy hiểm chụp: vừa mất chân người, vừa thừa chữ =))

700km cả đi lẫn về, 36 tiếng đồng hồ, anh em bạn bè người cũ người mới, nắng gió bụi nước.., con đường đầy lau trắng dài tít tắp, những vạt cỏ dại hoa tím, những cánh đồng ngô, mía, mạch, 3 xe đều đều 80km/h, vít xe thật nhanh, gào hét thoải mái giữa núi rừng, hoàng hôn với ánh trời vàng vọt rồi bình minh lên đỏ ngắt núi đồi, đêm ngàn sao kín đặc bầu trời Quế Phong, se lạnh - co ro, tối thứ 7 cả lũ xuống núi khi màn đêm đang xuống, khi xăng sắp cạn bình và khi xung quanh bao nguy hiểm đang bủa vây: bọn thanh niên đầu gấu bám theo, vùng đất ăn anh túc thay rau sống, vùng đất thổ phỉ buôn gỗ lậu....

May mắn trên con đường Hồ Chí Minh huyền thoại là chúng nó ko bị bắn tốc độ đoạn nào, ko bị bọn cướp đường hỏi thăm nữa chứ :)

Ah, chuyến này lại quen thêm 1 anh xế 1988 :))

Chuyến đi còn nhiều điều để nói, để kể, nhưng nên giữ lại 1 chút làm niềm vui của riêng mình ;)

Chẳng hiểu hôm đó khỏe đến đâu mà tối muộn về đến Hà Nội vẫn còn sức vác xe đi 20/11 nhà cô Vân vs tụi B2 rồi đi ăn uống, rượu đêm. Haizzz

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Mắt húp

Gần trưa:
- Chị ngủ mấy tiếng mà mắt sưng húp thế kia?
- Thì chị nó vừa ngủ non nửa ngày mới dậy đấy - Mẹ trả lời hộ
- Em đi học cả buổi sáng về rồi mà bây h mới dậy :-<
Chiều:
- Mắt mày làm sao mà híp tịt, sưng húp thế kia?
- Thì mắt tao vốn vẫn bé mà
- Mắt mày lúc to lúc bé. Thỉnh thoảng tao vẫn thấy nó sưng húp thế này đấy. Chắc hôm qua lại có chuyện gì ah?
- ....
--------------------------------------

Mình cần tập trung và update lại stt. 1 tiếng đồng hồ vừa rồi suy nghĩ của mình thật hỗn loạn, dẫn đến bao nhiêu cái stt ra đời:

1. Tối nay gió mát quá, chuông gió leng keng, mở 2 bên cửa phòng mà gió lùa như muốn cuốn bay mọi thứ, muốn ngồi tựa cửa hóng gió ngắm trời mãi thôi ♥ ♥

2. Vì chưa thấy lịch thi nên vẫn đang fởn fơ lắm :X Cơ mà thấy dân tình các lớp khác bắt đầu có lịch thi rồi, và ko chừng là thi qua noel, qua cả tết dương nữa =((

3. Mai lên đường. Năm 2011 này đi ít hơn 2010 nhiều lắm!

4. Mắt vẫn hơi húp húp. Bạn nó bảo càng ngày mắt nó càng sưng húp quá nhiều lần ...

-----

Hôm nay chẳng phải ngày học nhưng lại được đeo thẻ sinh viên lên trường, lại được phi thẳng vào bãi gửi xe hô to chú ơi ghi vé cho con, lại được ngồi trong cái hội trường đông ơi là đông, rồi cuối giờ ra khỏi phòng gặp bao nhiêu A3ers, lại đứng buôn chuyện, lại đứng chém gió và cười đùa, lại chuyện trò như bao ngày đi học khác trong 3 năm rưỡi vừa qua. Cảm giác như thật gần. Hôm nay là 18/11/2011 – vé gửi xe học kỳ 1 năm học 2011-2012 đã hết hạn!

-----

Lịch thi vừa rải rác lại vừa tập trung. Hic, hết ăn Noel rồi, hết ăn tết dương rồi. Có mấy môn mà nó dây dưa cho cả tháng, trong khi có ngày thi mấy môn liền :(((

Thi, thi thi, thi, nghỉ dàiiiiiiiii, thi, nghỉ, thi, Noel, thi, Tết dương, thiiii :((((

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Hà Nội trong biển sương mờ, Anh 3 trong miền ký ức

Ngày cuối cùng để được cùng Anh 3 - cả KTĐN, TMQT và T&HQ - vác cặp lên giảng đường ngồi học với nhau.

Tối hôm trước nhắn cái tin offline cho cả lớp bảo mai đến sớm giữ chỗ, nhắn tin đthoại cho các em ChiLo rủ rê mặc váy vóc nuột nà xinh tươi để ngày mai tung hoành.

Sáng sớm một ngày thứ 5 nào đó của tháng 11 của một năm nào đó, Hà Nội se lạnh và nhạt nhòa ẩn hiện trong màn sương đêm chưa kịp tan. Dù muốn ngủ nướng lắm nhưng nó vẫn cố mò dậy, hôm nay là ngày cuối cùng…

Con đường từ nhà mới đến trường, có lẽ mới 1 tháng rưỡi chuyển nhà thôi, nó chưa kịp quen, nó chưa kịp ngắm, chưa kịp thấm vì sáng nào cũng dậy muộn và hùng hục phi đến trường :(

7h sáng, thầy đã ổn định chỗ ngồi còn cả giảng đường mới chưa đầy 20 mống.. Mất công đêm qua nhắn các bạn đến sớm để cùng giữ chỗ vì sợ 1 2 đứa ko làm gì được. Chẳng như hồi năm 1 năm 2 nhỉ. Anh 3 lúc nào cũng toàn ngồi với nhau nhưng thật khó khăn để giữ chỗ ngồi, bọn nó toàn phải xòe hết cặp, lôi hết giáo trình, tài liệu nọ kia bày tung tóe khắp nơi giữ được một vài chỗ ngồi hiếm hoi

Giờ chứng khoán cuối cùng: đứa ăn sáng, đứa ngủ gật, đứa buôn chuyện, lũ chơi bài bạc và có nhóm học bài

Kết thúc..

Định quan hệ mà hứng chí nên Anh 3 lại rủ nhau hát hò. Hết mình lắm, bay và phiêu lắm, hình như đây là lần đầu tiên thấy Anh 3 hết mình và gào thét rũ rượi như vậy. Bỗng nhiên thấy “đường xa quá rồi và ta mệt nhoài vì ta không đứng bên nhau nữa rồi”.. Mà kệ, “hai hai em cho đời một giấc mơ” :)

Đủ 9 đứa ChiLo với bún đậu trưa, mà ăn xong đứa nào đứa nấy có hơi thở thơm một cách quyến rũ.

Nhà Trư với những giò hoa lan xếp chữ theo mùa..

Em Tuni tròn 4 tháng lẫy chào các chị. Ban đầu lạ lẫm cứ ngắm hết chị này sang chị kia, rồi sau lại cười toe toét, lại u ơ chém gió buôn chuyện à ơi các chị gái xinh đẹp

Chìm vào giấc mơ trưa ngọt ngào mà văng vẳng bên tai tiếng ChiLo đang chim lợn..

3 tiếng đồng hồ hôm nay có lẽ vẫn chưa đủ với Anh3, vẫn muốn gào, vẫn muốn hét, vẫn muốn bên nhau để mà trao ánh mắt, trao nụ cười và cả những cái nắm tay. Muốn hát khúc ca Tạm biệt của Khánh Linh trước khi ra về quá mà chẳng thấy, thôi thì dùng tạm Tạm biệt của Quang Vinh vậy. Quây tròn và cùng zê tung cao cánh tay như thể chúng đã nhất trí, đã quyết tâm, đã thực sự đoàn kết, và bởi chúng là bạn. Những cái khoác vai, những cái ôm, những cái kề sát bên nhau như tất cả hòa lại làm một. Giọng đã khàn khàn, đã thấy cứa cứa đau mà chẳng hiểu hơi sức đâu để lên cao những câu hát ấy nữa. Cao, cao lắm và cảm tưởng chỉ vô ý chạm nhẹ 1 chút thôi nó sẽ vỡ tan.. Muốn vỡ tan tất cả, muốn òa khóc vào vòng tay bọn bạn mà chẳng hiểu sao hôm nay nó cứng cỏi đến lạ. Mắt chớm nhòa rồi lại chớm khô…

Sẽ chẳng còn những sáng hàng ngày lượn xe đến phố Chùa Láng..

Sẽ chẳng còn những mùa hè chen chúc nhau trong lò nung bát quái Ngoại Thương

Sẽ chẳng còn những ngày đông giá lạnh tung tăng váy áo đến trường để rồi kề sát nhau xuýt xoa “Chao ôi! Lạnh!”

Sẽ chẳng còn những lần trực chiến trang tín chỉ cả đêm rồi bất chợt giật mình tỉnh giấc

Sẽ chẳng còn những lần “Anh 3 cuối giờ ở lại họp”

Sẽ chẳng còn những bài tập nhóm, những tiểu luận, những slide và clip hoành tránh

Sẽ chẳng còn những lần quan hệ tập thể cuối giờ học

Sẽ chẳng còn những cơ hội để nó được làm những việc mà 3 năm rưỡi qua nó muốn làm mà chưa làm được

Sẽ chẳng còn những lần chém trong giờ học mà cả lũ cười phá nhà cửa

Sẽ chẳng còn những lần bất chợt thấy nhau “ngáp” ra nước mắt để rồi lo lắng rằng con bé bị làm sao, lại có chuyện gì rồi..

Và sẽ chẳng nữa còn trong timetable cá nhân những ô chữ màu cam ghi “Học ở FTU”

Sáng sớm một ngày thứ 5 giữa tháng 11 năm 11, Hà Nội se lạnh và ẩn hiện trong màn sương đêm chưa kịp tan. Rồi để tối hôm đó, ở đâu đó, hình ảnh Anh 3 cứ ẩn hiện và ướt nhòa trong miền ký ức…

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011

Tuni 4 tháng



Tuni càng lớn, gia đình họ hàng lại càng bảo giống chị Ly.

Thế là tròn 4 tháng tuổi rồi đấy, cũng lẫy ngon lành như chị nó ngày xưa rồi đấy <3

Ps: em Tuni chuẩn bị đi tắm nên bày bừa cái giường khiếp quá >.< Chẳng gọn gàng ngăn nắp như cái bé xinh xinh váy hồng bên kia j cả  :X

Mãi mãi là bạn, là anh em, là MỘT NHÀ..


Mới thuở nào háo hức trước cống trường đại học với đầy những ước mơ, hoài bão, vậy mà nay đã sắp phải chia xa..
Tạm biệt những tháng năm sinh viên mơ mộng, tạm biệt những ngày học hành căng thẳng, tạm biệt những lần chém gió tập thể cùng lớp, tạm biệt những ngày hè nóng bức chen chúc hay những ngày đông lạnh tái tê ngồi sát bên nhau trên giảng đường, tạm biệt những người bạn đã không hẹn mà luôn vô tình gặp mặt, để rồi mai sau, trong tim ta có lẽ vẫn mãi nhớ những bóng hình.
Những tiết học cuối cùng cũng sắp hoàn thành. Ngoảnh đầu nhìn lại - Một khoảng thời gian không quá dài nhưng ta bỗng thấy sao trong lòng nặng trĩu. Lại sắp “bị” nghỉ học để dành thời gian làm khóa luận, rồi tất bật tìm kiếm tài liệu, tất bật gửi đơn kiếm chỗ làm. Cuộc sống nhiều lo toan nặng nề chắc rồi sẽ đẩy nhau ra xa?!?
Không gặp nhau, đứa bạn bỗng năng hỏi thăm hơn, lời lẽ cũng tình cảm hơn, chẳng giống cái giọng khó chịu nó vẫn nói thường ngày. Ta thấy lạ, nhưng có ai ngờ rằng, chính mình cũng đang như thế. Có điều gì khang khác trong những tin nhắn hàng ngày mình dành cho nó.
Nhớ lại những tháng ngày đại học đầy khó khăn, ta muốn nói lời cảm ơn thật nhiều. Cám ơn Ngoại Thương, cám ơn Anh 3 và cám ơn sự sắp xếp của cuộc đời! Cám ơn vì trong cuộc đời vô cùng tấp nập như này ta đã vô tình đâm sầm vào đời nhau, để cho nhau cơ hội quen biết, để cùng học tập, cùng vui chơi, và để đắp mảnh đất cho nhiều thứ tình yêu chớm nở :) Mọi thứ như sự tình cờ để những con người này gặp nhau rồi chẳng biết từ khi nào đã quá thân thiết, đã quá quen thuộc như những người anh chị em trong một gia đình như này, cùng vui, cùng cười.. và cùng buồn, cùng khóc bên nỗi đau của nhau. Những lúc buồn đau và mất thăng bằng trong cuộc sống, ta đã có bên cạnh những người bạn. Trong nỗi đau của sự mất mát, chúng ta đã khóc bên nhau, ôm nhau ngủ mà nước mắt vẫn rơi hòa lẫn tiếng gọi ú ớ..
Bốn năm trôi qua, đứa nào cũng thay đổi. Dường như trưởng thành hơn, nhiều lo toan hơn cho cuộc sống của mình. Sức chịu đựng thử thách và gian nan cũng bền hơn. Và tình bạn vì thế cũng sâu đậm hơn. Nhìn lại quãng thời gian đã qua, bỗng giật thót mình khi ngỡ ngàng nhận thấy: có những con người ta chưa từng bắt chuyện, có những kẻ chỉ nhìn thấy mặt đã thấy ghét. Vậy mà, bây giờ chưa xa giờ đây ta đã nhớ..
Cổng đại học những ngày tháng 6 đỏ rực màu phượng, tím ngỡ ngàng bằng lăng ngày nào vẫy chào lũ tân sinh viên chúng nó; rồi sẽ nhanh lắm cái màu rực lửa và cái màu thủy chung ấy sẽ nói lời chào tạm biệt chúng nó. Tạm biệt nhé những kí ức thân thương bên mái trường, tạm biệt nhé những giờ học rộn vang tiếng cười, tạm biệt nhé những người bạn, tạm biệt nhé hàng ghế đá trong sân trường đầy nắng…. Chúng ta sẽ đi và kiếm tìm những con đường mới cho riêng mình. Chúng ta đi thật xa nhưng để rồi biết rằng: Đi là để quay trở lại.
Sắp đến ngày phải tạm biệt lẫn nhau Chẳng còn học để mà thương, mà giận Gió lật thổi những trang đời vô tận Ở trang nào ta cũng sẽ nhận ra nhau..
Tạm biệt nhé! Sinh viên…

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

13/11

Cuộc sống có những mệt mỏi chẳng nói thành lời. Đôi lúc chỉ thèm có nơi nào đó thật yên lặng, nơi mà chỉ có mình mình thôi..
Muốn đi thật xa, muốn biến mất...

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

Thỉnh thoảng lại nhớ Yết Yết :)

Thiên Yết - Hổ Cáp - Bọ Cạp - Thần Nông
Câu chuyện nổi tiếng nhất về chòm sao Bò Cạp rằng con Bò Cạp này bò ra khỏi mặt đất theo lệnh của Hera nhằm phục vụ cho việc báo thù. Đặc biệt, bà ta ra lệnh cho Bò Cạp tấn công Orin, cắn vào chân ông ta cho đến chết. Cả Orion và Bò Cạp đều được vinh danh cho tên những chòm sao, nhưng nằm ở vị trí đối nhau mà chúng không thể gặp nhau. Do đó, khi chòm Bò Cạp mọc thì chòm Orion lặn như thể vị thần khổng lồ của bầu trời này vẫn còn sợ con Bò Cạp.
Đàn bà cung Bò Cạp
Sắc đẹp của người đàn bà Scorpio mang đậm sắc thái thần bí. Đầy nữ tính, rất quyến rũ và kiêu hãnh, nhưng Scorpio có một mong muốn sâu kín: nàng ước gì mình sinh ra là đàn ông.
Đàn bà Scorpio có phần xem thường những người cùng giới nữ. Nàng thấy những ai gắng sức làm đỏm làm dáng trước người yêu, tìm mọi cách giữ chồng, hoặc quá nuông chiều con cái - thật là nực cười. Bản thân nàng không đời nào hạ mình như thế. Scorpio chỉ cần nhìn thẳng vào mắt người đàn ông đối diện là anh ta đã bị chinh phục.
Bò Cạp biết rõ giá trị sức hấp dẫn của mình. Nàng không bao giờ chạy nhào tới ôm choàng lấy cổ người yêu. Dáng đi của nàng sẽ từ tốn, êm ái và quyến rũ. Đáng ngạc nhiên là đàn bà Scorpio có thể nom quyến rũ kể cả khi mặc đồ bảo hộ lao động.
Đừng mong Scorpio sẽ nhìn bạn bằng cặp mắt ngoan ngoãn tận tuỵ như con mèo nhà. Đừng hy vọng nàng sẽ sướng điên lên khi bạn thì thầm vào tai nàng vài điều dịu dàng. Đáp lại những thổ lộ đó, nàng sẽ quan sát bạn bằng ánh mắt soi xét và đọc ngay được ý nghĩ. Nếu bạn không có những dự định nghiêm túc, tốt hơn hết nên tìm người khác mà tán tỉnh. Còn ở đây, đơn giản là có thể nguy hiểm.
Có một bí mật mà nhà chiêm tinh học Linda Goodman cho rằng nhiều người có thể rùng mình khi được biết. Đàn bà Bò Cạp, trong chừng mực nào đó, là một nàng phù thuỷ. Dường như có một giác quan thứ sáu giúp nàng từ cái nhìn đầu tiên nhận ra ngay người mà mình lựa chọn. Bạn chỉ có thể chịu khuất phục sự quyết rũ mê hoặc của nàng, hoặc cố mà bỏ chạy. Nhưng nên chăng?
Có thể bạn sẽ thoả lòng hãnh diện khi được một Scorpio quan tâm. Bởi vì nàng khinh thường những gã yếu đuối và hèn nhát. Scorpio thích những người đàn ông kiêu hãnh, mạnh mẽ, nam tính, thông minh và đẹp trai. Nếu nàng lựa chọn bạn thì hiển nhiên bạn có tất cả những phẩm chất kể trên. Nhìn bạn đi cùng với người phụ nữ như thế, những người xung quanh sẽ phải ghen tỵ, và trong mắt họ giá cổ phiếu của bạn tăng vô kể.
Đàn bà Bò Cạp là một tính cách vô cùng cuồng nhiệt. Bên trong nàng luôn sục sôi, trong khi vẻ ngoài thật lạnh lùng, như tượng đá. Tuy nhiên, đối với nàng từ “cuồng nhiệt” hàm nghĩa rộng hơn nhiều khái niệm mà đàn ông thường hiểu. Với họ, cuồng nhiệt chỉ liên quan đến hoan lạc yêu đương. Còn đàn bà Bò Cạp có cảm xúc mạnh mẽ như thế đối với tất cả mọi thứ xung quanh: nàng hoặc yêu cuồng nhiệt, hoặc ghét điên cuồng.
Scorpio thuộc loại người hay được người khác tin tưởng bộc bạch những điều thầm kín. Nàng không bao giờ đi mách lẻo những điều đó. Nàng cũng có thái độ như vậy với những bí mật của chính mình. Không ai được biết chúng, thậm chí kể cả chồng nàng. Còn nếu cứ cố gặng hỏi, anh ta sẽ được cho biết rằng làm thế là không nên. Trong tâm hồn của Scorpio có những góc kín không ai được vào, cho dù người đó là ai chăng nữa.
Đàn bà Scorpio đánh giá mọi người khác nhau, và cư xử với họ cũng theo cách khác nhau. Những người nàng cho là mạnh mẽ, khả kính - nàng sẽ có thiện cảm, còn những kẻ yếu kém - nàng không để mắt tới.
Nếu cảnh đời éo le không cho đạt được thành hôn mong muốn, đàn bà Scorpio sẽ yêu thương người đàn ông mình lựa chọn còn bền chặt và dịu dàng hơn cả người vợ hợp pháp của anh ta. Nàng hoàn toàn không quan tâm những người xung quanh - hàng xóm và nơi làm việc - nghĩ gì và đàm tiếu gì về chuyện của nàng. Đàn bà Bò Cạp chỉ nghe những gì chính trái tim nàng nói.
Mặc dù có cá tính rất mạnh mẽ, đàn bà Scorpio nhường cho chồng quyền lãnh đạo trong gia đình. Còn nàng sẽ đóng góp hết sức lực và nhiệt tình để giúp chàng đạt được các mục tiêu của mình.
Người vợ Scorpio không bao giờ chê trách, mắng nhiếc bạn trước mặt người ngoài, kể cả khi nàng rất không hài lòng. Nàng kìm giữ sự bực bội của mình, dành đến lúc nói chuyện phải trái giữa hai vợ chồng. Còn trước mọi người, nàng luôn bảo vệ bạn.
Đàn bà Scorpio yêu say mê ngôi nhà mình ở, nó được giữ sạch sẽ, ấm cúng, và sành điệu.
Bò Cạp hay ghen bóng gió, và đa nghi. Nhưng một khi nàng biết đích thị bạn đã phản bội, sự giận dữ của nàng sẽ chẳng khác gì một vụ nổ bom. Chắc không một người đàn ông tỉnh táo nào muốn thử xem cảm giác mạnh đó ra sao.
Vì sự nghiệp của chồng, Scorpio sẵn lòng chịu đựng khó khăn. Nàng có thể cùng chồng rời bỏ ngôi nhà tiện nghi, đi đến nơi công tác xa xôi, nàng chấp nhận cắt giảm chi tiêu trong một thời gian khi thu nhập của chồng tạm ít đi nếu có hy vọng ở nơi mới chàng sẽ thành đạt nhanh hơn.
Liên quan đến ngân sách gia đình, xử sự của Scorpio không thuần nhất. Lúc thì hà tiện từng xu, lúc thì tiêu hoang kinh người. Nhưng có điều bạn cần ghi nhớ: nàng yêu thích xa hoa và tiện nghi, mà cái đó thì không rẻ tiền.
Nhờ sự tinh tường hiếm thấy, Bò Cạp dường như nhìn xuyên thấu mọi người. Những ý nghĩ của họ khó mà tránh được con mắt nàng. Vì vậy, bạn có thể yên tâm dựa vào đánh giá của nàng về người khác: nàng luôn biết chính xác, ai giá trị thế nào, và ai là kẻ ta cần đề phòng.
Bản thân rất ghen tuông, Scorpio lại không thích bị người khác ghen. Nhưng kiềm chế cảm xúc ghen nàng là vô cùng khó. Nàng xuất hiện ở đâu là tất thảy đàn ông, như theo một hiệu lệnh, đều quay đầu lại, nhìn nàng chằm chằm. Tuy nhiên bạn cũng nên nhớ lại bản thân: chẳng phải nàng cũng đã thôi miên cả bạn đúng như thế ngày nào bằng cái nhìn sâu thẳm và dáng đi lôi cuốn đó ư.
Đừng bao giờ tìm cách trả đũa Bò Cạp vì điều gì. Thế nào thì nàng cũng là người chiến thắng. Tốt hơn, nên tử tế với nàng, nàng sẽ đền đáp bạn gấp bội.
Đối với con cái, Scorpio có vẻ ngoài điềm tĩnh và lạnh lùng, nhưng chúng luôn cảm thấy được che chở an toàn. Nàng dạy chúng biết vượt qua các khó khăn và phấn đấu để đạt được các mục đích của mình. Khi các con lớn lên, nàng dạy chúng cách nhận biết bản chất con người, biết đánh giá đúng hành vi của họ. Năng khiếu của con cái sẽ được nàng phát hiện kịp thời để nhận được sự phát triển xứng đáng nhất.
Sau tất cả những điều kể trên mà bạn còn chưa quyết định được có nên cưới nàng hay không ư? Bạn quả là lạ lùng. Những người đàn bà khác, giả thử có tuyệt vời hơn gấp trăm lần, cũng chỉ là đàn bà. Riêng nàng còn biết thôi miên mê hoặc - điều mà thời nay có thể rất hữu ích đó.
Nhận biết Bò Cạp như thế nào
Từ 24/10 đến 22/11 mặt trời đi qua chòm Scorpio - nghĩa là Bò Cạp. Trong các từ điển bách khoa, Bò Cạp được mô tả như sau: loài động vật chân đốt sống về đêm, có khả năng làm tê liệt con mồi bằng chất độc chứa ở chiếc đuôi dài và cong được sử dụng như một phương tiện tấn công cũng như phòng thủ.
Người sinh cung Bò Cạp có thể rất khác nhau. Nhưng có một đặc điểm khiến họ không thể lẫn với ai khác. Đó là đôi mắt. Không quan trọng sắc màu - xám, xanh, nâu hay đen - đôi mắt của Scorpio có một sức mạnh thôi miên. Trước cái nhìn của họ, người ta thấy lúng túng, muốn nhìn tránh đi. Đôi mắt Bò Cạp xuyên thấu tâm hồn bạn.
Trong giọng nói của Scorpio, không quan trọng thanh trầm hay mạnh nhẹ, bạn cũng nhận thấy một thuộc tính quan trọng: sự tự tin hiếm có. Bò Cạp không quan tâm nhận xét của người khác: những lời xúc phạm cũng như nịnh bợ trôi tuột khỏi người họ như nước đổ lên mình vịt.
Được sao Diêm vương phù trợ, Bò Cạp là những người có thể chất rất khoẻ mạnh. Họ thường có nét mặt đậm, nước da trắng, lông mày rộng. Đàn ông, tay chân có nhiều lông. Mặc dù Scorpio có vẻ ngoài lạnh lùng, bạn đừng nhầm: bên trong vẻ ngoài không lay chuyển đó ẩn giấu một tính cách rất cuồng nhiệt.
Scorpio biết cách làm chủ cảm xúc, đến nỗi bạn không thể đọc được gì trên nét mặt của họ. Đó là khuôn mặt lạnh lùng như những pho tượng cẩm thạch. Bạn không bao giờ thấy trên mặt họ sự xúc động hay bối rối. Bò Cạp không hay cười, nhưng đó là những nụ cười chân thành.
Scorpio sống rất thật, căm thù sự dối trá, giả tạo, và không bao giờ hạ mình xu nịnh. Nếu bạn thực sự muốn biết mình đáng giá bao nhiêu, hãy hỏi Scorpio. Nếu người đó nói rằng bạn có giọng hát hay, bạn có thể mạnh dạn thử nghiệp ca sĩ. Nếu người đó nói nụ cười của bạn tươi và đáng yêu như một đoá hoa đang nở, bạn có thể tự tin tặng cho mọi người những nụ cười của mình. Scorpio cũng sẽ rõ ràng, mạch lạc như vậy, không hề pha đường cho thuốc đỡ đắng, khi nói về những nhược điểm của bạn. Nếu bạn có đủ bản lĩnh, hãy chú ý nghe người đó để ghi nhận về bản thân. Trong lời nói đó sẽ không có một li chủ quan, thiên vị. Chính vì thế, Bò Cạp có bao nhiêu người bạn thì có bấy nhiêu kẻ thù. Bạn không gặp ai đã quen biết Bò Cạp mà không có thái độ. Mọi người xung quanh hoặc là fan nồng nhiệt, hoặc là đối thủ không khoan nhượng của Bò Cạp, nhưng cả hai loại trên đều tôn trọng anh ta.
Như đã nói, cung Hoàng đạo này bao gồm những người rất khác nhau về tính cách. Theo nhà chiêm tinh Linda Goodman, họ chia thành ba loại. Loại thứ nhất - Bò Cạp “Thuần tuý” - tàn nhẫn, thù dai, nọc độc của nó nguy hiểm đối với người xung quanh, nhất là kẻ thù. Loại thứ hai - Bò Cạp “Đại bàng” - mạnh mẽ, tự lập, sáng suốt và công bằng. Loại thứ ba có tên gọi “Thằn lằn xám” - yếu đuối, than thân trách phận mà không cố gắng tác động tích cực vào hoàn cảnh, căm thù tất cả. Như vậy, loại “Thuần tuý” hướng sức mạnh vào sự phá huỷ, loại “Đại bàng” hướng sinh lực cho sự sáng tạo, loại “Thằn lằn xám” kìm hãm nọc độc trong nội tạng, tự làm hại mình.
Điểm đặc biệt nữa của hầu hết Scorpio là sự quả cảm phi thường, thậm chí đến mức coi nhẹ cái chết. Scorpio có thể kiên cường vượt qua mọi thử thách: sự đau đớn thể xác, nghèo đói, nhục mạ của kẻ thù, sự nguy hiểm đến tính mạng. Bò Cạp đón nhận mọi đòn đau của số phận với một sự khinh bỉ ngạo mạn và lòng tin sâu sắc rằng cuối cùng nó sẽ chiến thắng trong mọi trận đấu.
Bò Cạp không bao giờ quên những gì tốt đẹp, tử tế mà người khác đã làm cho nó, và sẵn lòng đền đáp hậu hĩnh. Nhưng cũng đúng như thế, nó không bao giờ quên những xúc phạm và đòn hại mà kẻ khác đã gây ra. Tuy nhiên, mỗi loại Bò Cạp phản ứng một cách. “Đại bàng” sẽ gọi kẻ thù ra quyết đấu, và sẽ không yên lòng chừng nào địch thủ chưa gục ngã hoặc xin hàng. “Thuần tuý” sẽ lên kế hoạch tỉ mỉ để đòn trừng trị sẽ đích đáng đến nỗi kẻ địch nếu có bình phục thì cũng không dám gây chuyện một lần nữa. Còn “Thằn lằn xám” sẽ phó mặc cho trời trừng phạt kẻ thù và kiên nhẫn chờ đợi dẫu là nhiều năm, đến ngày điều đó xảy ra.
Sức khoẻ của Scorpio hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của bản thân. Người đó vừa có thể tự huỷ hoại mình bằng những ý nghĩ dằn vặt hay cay độc, xem thường hiểm nguy, vừa có thể chữa trị cho mình bằng cách tập trung sức mạnh của ý chí. Thiên nhiên ưu đãi cho Bò Cạp rất nhiều sinh lực. Họ ít khi ốm đau, nhưng nếu đã ốm thì bệnh thái thường nặng. Các bệnh thường gặp ở họ là về mũi (chảy máu cam), họng, tim, lưng, chân. Sự khinh mạn đối với các nguy hiểm gây ra không ít tai nạn cho Scorpio.
Bò Cạp quan tâm tích cực đến mọi bình diện của cuộc sống, cả những mặt sáng lẫn những mặt tối, vì vậy trong số họ có không ít cả những vị thánh cũng như tội phạm. Bò Cạp không bao giờ nhường cho kẻ khác cái mà nó đang hoặc định nắm giữ. Bò Cạp luôn giữ được sự bình tĩnh, không hoảng hốt, không cuống quít, vì biết chắc rằng hễ nó muốn điều gì thì sẽ giành được điều đó. Vì vậy Bò Cạp có một sự tự tin vô biên vào khả năng của bản thân.
Sự ham mê tìm hiểu những bí mật của thiên nhiên và sự tồn tại của con người, các vấn đề của sự sống và cái chết đã làm cho trong số Scorpio có nhiều bác sĩ, nhà điều tra hình sự, nhà văn, nhạc sĩ cũng như nghệ sĩ xuất sắc.
Sự ra đời của người sinh cung Bò Cạp hầu như luôn trùng với sự qua đời của một người trong dòng tộc, xảy ra một năm trước hoặc sau ngày sinh. Tương tự, cái chết của Bò Cạp dẫn đến sự ra đời của một thành viên mới trong gia đình một năm trước hoặc sau ngày buồn. Điều đặc biệt này chắc phải do những nguyên nhân bí hiểm tạo nên. Sinh lực của Scorpio to lớn đến nỗi cần có những năng lượng hỗ trợ mới đủ điều kiện cho nó xuất hiện trên đời. Và ngược lại, khi người đó rời sang thế giới bên kia, năng lượng được “giải phóng” ra kỳ vĩ đến nỗi đủ cho sự tạo hoá một sinh linh mới.
Đá heliotrope.
Bản chất cuồng nhiệt của Scorpio phù hợp hơn cả với đá heliotrope, có màu sắc gợi nhớ loại rượu vang đỏ thẫm phúc hậu. Kim loại biểu trưng cho Scorpio là thép - sau khi đã tôi, nó trở nên lạnh lùng, mịn màng, lấp loá, sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách của cuộc đời.
Danh nhân sinh cung Bò Cạp:
Georges Bizet, Alexander Borodin, Hilary Clinton, Alain Delon, Fedor Dostoevski, Indira Gandhi, Charles De Gaulle, Alber Camus, Marie Curie, Katharine Hepburn, Larry King, Vivien Leigh, Diego Maradona, Demi Moore, Pablo Picasso, Maia Plisetskaia, Theodore Roosevelt, Tôn Trung Sơn, Trần Nhân Tông… và Hoàng Khánh Ly :))
Nh đoạn buồn cười vật vã, nhưng mà nghĩ cũng đúng :"> :))

Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

B-Day weekend: Tiền - Chính - Hậu

Đã sang tuổi mới được mấy ngày rồi, nhưng dư vị của những ngày cuối tuần đầy ngọt ngào, đầy bất ngờ và thú vị ấy vẫn còn đọng mãi. Hì.
Ngày 1 lang thang phố và tự tặng cho mình cuốn Hẹn gặp anh ở Hà Nội. Hà Nội trong nó là những gì nhỏ bé, bình yên, dịu dàng mà tinh tế quá đỗi.
Ngày 2 ngã xe liên hoàn, chân đau ê ẩm nhưng rồi vẫn tung tăng dạo Hoàng Thành và quyết định lượn xe 1 vòng Hồ Tây khi ánh trời đang tắt, khi cái lạnh chơm chớm se se.
Ngày 3 với những cảm xúc trong bài viết Và mặt trời hoàng hôn vẫn đỏ :) Hồi hộp chờ mong nó đến.
Ngày 4
Là hửng khởi café Gà với thằng anh. Đơn giản chỉ là gặp gỡ, đơn giản chỉ là ngồi với nhau chém gió, buôn chuyện. Nắng Nguyễn Du dịu dàng, niềm vui trong lòng khe khẽ..
Là hí hửng lượn phố phường về nhà trước khi ánh hoàng hôn kịp tắt vì cái hẹn đi ngắm hoàng hôn Hồ Tây, nhưng rồi có người lỡ hẹn.. :( Tiếc nhỉ, ánh hoàng hôn Hồ Tây trong một ngày cuối tuổi 21 như thế..
Là thằng anh, thằng bạn thân đi bê lễ, say sưa lê tê phê và ở cách Hà Nội mấy chục km nên chẳng về được. Uh thì thôi, tụi mình còn nhiều dịp mà. Còn anh Xế có việc bận nên cũng hủy vụ gác thượng luôn. Chẹp 1 cái và mỉm cười 1 cái – một mình. Nhắn tin cho mấy đứa còn lại báo hủy, ấy thế mà.. :)
Là những ngày cuối làm công trình ở xa, tưởng bố ở lại làm cho xong mới về. Vậy mà bố lại về Hà Nội, bố bảo hôm nay bố vào bếp nhé, nhưng rồi con gái không ngoan đã trót hẹn hò đi chơi với các bạn. Ngồi xem phim với cả nhà, nói chuyện với bố mẹ, dụ dỗ cái Hà mua quà theo ý chị và trêu chọc Tuni một lúc..
Là cuối cùng K cũng đến, 2 anh em chẳng biết đi đâu vì cái thời khắc đó qua rồi. Tụi nó lượn lờ ăn tối luôn xong đi tìm cái quán café gác xép ven hồ đó. Phố nhỏ, quán nhỏ, chẳng hiểu mình vào đó bao nhiêu lần rồi mà lần nào đi tìm nó cũng khó khăn mãi mới tìm ra.
Là quãng đường Hồ Tây – Lăng Bác và chốt ở Ao Sen: những tưởng báo hủy rồi tụi nó không sang nữa cơ :) Cám ơn các anh chị bạn tao, và cô em Phẩn với cái bánh kem sền sệt ;)) Mình là Zơ Zở đấy nhé! Ah, còn được anh Tùng gửi tặng 4kg ốc luộc, cơ mà em Zở không ăn được ốc luộc, tiếc hùi hụi =((
Là Hà Nội đêm với ánh đèn vàng vọt, con đường thưa bóng xe qua lại, màn sương đêm lạnh lẽo bủa vây xung quanh, đường ven hồ lồng lộng gió, hương hoa sữa mới nở, co ro trong áo khoác gió đỏ choe và nhìn thằng bạn ở xe bên cạnh mặc áo khoét nách quần đùi mát mẻ như thể đang là một ngày hè rực rỡ của nó.

Là cái dự định qua 12h, qua ngày mới, qua tuổi mới mới bước chân vào nhà. Ấy thế mà 11h53 đã về đến cổng, 11h57 đã ở yên vị trong nhà. Chào thằng anh và ôm tạm biệt hắn – cái ôm siết chặt cuối cùng trong tuổi cũ. Dường như giữa chúng nó, lần nào cái ôm cũng không fải là >:D< mà thường là >:(<
Bố mắng, trách con gái sao đi về muộn thế…
Ngày 5
Là một đêm không ngủ với những lời chúc, với những cú điện thoại xuyên màn đêm, với những post chúc mừng ngập tràn trên facebook, là bản tự thu âm bài hát chúc mừng sinh nhật bằng 3 thứ tiếng Anh Pháp Hàn của thằng bạn gửi đến Zơ Zở, là bức ảnh 2 chị em những ngày miền Nam với vài dòng câu chữ post đúng 12h đêm - nhưng đọc xong mà mắt mũi đã ướt nhòa từ khi nào.
(Bạn Lu ạh, đừng tưởng tớ ko biết nhá! Hôm nào xử lý vì tội gọi tớ là thế kia :-" )
Gần 5h sáng, trời vẫn còn nhá nhem tối, nó bị lôi ra khỏi nhà.. Mấy ông anh bà chị hẹn hò nhau ở bến Sen Hồ Tây. Trời sáng dần, chúng nó cứ ngồi đó chơi bời, chụp ảnh chờ nốt mấy nhân vật còn đang từ giường lao ra sau một đêm hầu như đứa nào cũng mất ngủ.
Bó hoa Zơ thơm nức dành cho người con gái tên Zơ, hoa Zơ thơm và đẹp lắm nhé, người làm sao thì hoa chiêm bao là vậy mà :)

Là mở màn ngày mới, là mở đầu tuổi mới với bao hoài bão ấp ủ, thế mà chị rủ ngồi sau lưng xe phân khối lớn, 2 chị em phóng ầm ầm trên đường không thèm mũ nón, ps thêm: đó là lần đầu chị đi xe phân khối lớn đấy :)) Được cái mình cũng có máu liều :D


Thượng cờ Lăng Bác, chúng nó từ Hồ Tây về kịp giờ cho những phút thiêng liêng ấy. Hì, Bác ơi, Bác dậy đi, ngày mới rồi! Mà chẳng hiểu sao lần nào đi thượng cờ xong quay ra trời cũng hửng sáng; cờ lên phất phới trong gió và mặt trời cũng vì đó lên theo hừng sáng cả khu quảng trường lịch sử ấy.
Là cái bánh kem tự làm mang tên U’r Brothers của thằng em Péo mới chỉ biết mà chưa chơi, mới chỉ đêm qua cùng bà chị đem hàu đến nhà nó, mới chỉ gặp gỡ 1 đôi lần cùng đội Hạc. Bông hoa kem to đùng đoàng, socola trắng đen phủ khắp bánh, ngọt, và ngọt!
Là bài hát Tập thể dục buổi sáng cho sớm tinh mơ của tuổi mới: “tay vung cao lên trời, tay giang ngang bờ vai, tay giơ cao trước mặt, buông cả hai tay..” Cả một lũ có chục đứa thôi mà làm loạn xị cả khu công viên cạnh Lăng, may mà bọn cảnh nó chưa ra tóm vì tội làm mất trật tự, hoặc có chăng bọn nó sẽ tưởng tụi này đang ăn bánh kem lấy sức biểu tình, phản động.. :D


Là cái đèn tự tạo của thằng anh. Vung qua vung lại và thật chú ý thì sẽ thấy chữ HKLy. Lúc đầu tớ bị choáng vì cứ nhìn qua nhìn lại theo cái tay vung vung đấy đấy :))

Là bức ảnh tập thể lồng trong khung kính với điều cần khám phá nằm bên trong. Nó biết rằng cần cẩn thận nâng niu những thứ mỏng manh như thế; chỉ một chút sơ suất thôi là nhiều thứ có thể tan vỡ..

Rồi những giờ phút chia tay. Có lẽ từ hồi vào Hạc, điều nó ít làm nhất là ra địa điểm tập kết để chia tay các bạn đi chương trình, nhưng nó phải quen với điều này đi thôi.
Là lúc 2 con bé Heo và Lợn đại diện ChiLoHo đến tặng hoa con bé Trư. Chúng nó lại chim chuột mấy tin giật gân và shock cho nhau, để rồi hôm sau nhận ra: Chúng nó vẫn là tụi chim lợn =))
Chiều đầu tiên của 21+, ngược xuôi trong phố đi lấy áo, đi tậu đồ, đi làm giấy tờ nọ kia.
Tối hôm đó hứng khởi bên gia đình, bố lại tặng cho con gái lo hoa Ly nữa. Nó thích hoa! Nó thích Ly! Và như thường lệ những ngày sinh nhật, chị em nó lại chụp ảnh với nhau. Nhưng khác hẳn với sinh nhật năm ngoái, sinh nhật năm nay bức ảnh có tận 3 đứa liền. Hèhè.
Ngày 6 - Em chọn riêng mình em áo dài, duyên dáng ..
Mấy ngày ngủ ít và lang thang nhiều, cùng cái chân tê nhức hành hạ nó, chẳng còn nhiều hứng khởi cho cái ngày áo dài cuối khóa ấy nữa. Cơ mà chẳng hiểu sao nó vẫn cười toe toét lắm, pose ảnh cũng gọi là kha khá.
Áo dài trắng tinh khôi, quần đen thanh lịch, đôi bông tai trắng tròn xinh xinh, mái tóc tết xéo điệu đà, hì, nó thích nhất là được khen giống con gái Hà Thành xưa ý. Ah mà trong cách suy nghĩ của nó về con gái Hà Thành, hay Tràng An: cái đẹp thể hiện không chỉ ở cách ăn mặc, mà cái chính là ở bên trong, ở cách suy nghĩ, ở lối ứng xử và cách sống. Chỉ buồn cười ngày nay có quá nhiều cô gái vỗ ngực xưng là con gái Hà Nội, trong khi… :D Uh thì thôi, đá thêm mấy dòng tự sự cho đỡ nhức nhối :">
Up trước vài ảnh áo dài này:
(Trai thanh gái lịch Hà Thành - Tính đến thời điểm hiện tại thì thích bức này nhất) :)
Và sau cả ngày dài chúng nó mải mê chụp ảnh, các anh rể ChiLo mải mê xách túi đi theo, tối đến là màn ra mắt chính thức của các anh. Công nhận trong các anh cũng có mấy phần chim lợn thật, hôm đó đứa nào đứa nấy mệt rã rời cả mà vẫn rũ ra cười phá quán.
Cuối ngày, cuối tuần, ngồi đọc lại tin nhắn, ngồi xem lại facebook cùng đống mail và thiệp, hoa.. Nó vui và tự hào. Nếu độ giàu có được tính theo tiêu chuẩn tình cảm thì quả thực nó là người rất rất giàu. Có chăng với số tài sản lớn như vậy, nó tha hồ sống sung túc đến cuối đời mà chẳng hề hấn âu lo. Cảm ơn các bạn, các anh chị em, các tình yêu của đời tớ nhé! Chúng mình cứ mãi như vậy để tớ luôn được giàu có nhé! Tớ ghét là người nghèo lắm ý :)
Vậy là B-Day weekend đã kết thúc và nó đã 21+ rồi nhé!
Ah, Zơ là công dân thứ 5.334.485.432 của Trái đất ý! :D
Ảnh: to be continued..
Đang đi xin ảnh ở các sự kiện :D